Em không biết từ bao giờ, giữa chúng ta đã hình thành một mối quan hệ tình cảm trên mức rắc rối. Rằng chẳng phải anh em, chẳng phải bạn bè cũng chẳng phải yêu đương?
Em không biết từ bao giờ, giữa chúng ta thành hình một mối quan hệ tình cảm trên mức rắc rối. Rằng chẳng phải anh em, chẳng phải bạn bè cũng chẳng phải yêu đương?
Là những ngày anh đón đưa em đi học, dậy rất sớm để qua đón em cho kịp giờ lên lớp. Mặc dù trước đó anh đã thức cổ vũ cùng đội bóng mà anh yêu rồi hò hét cùng đồng đội cả đêm.
Là những ngày mưa, anh mắng mỏ em tội đểnh đoảng quên mang ô dù, áo mưa rồi sớm muộn gì dầm mưa cũng ốm. Nhưng cũng vẫn là anh quên cả việc trời mưa tầm tã, chạy ào tới đón em về nhà.
Là những ngày hai chúng mình cùng nhau đi trên phố, gió thổi nhiều và sương giăng mỏng, anh không kéo tay em vòng lên trước như những người con trai khác vẫn làm, anh chỉ bảo em tựa đầu vào vai anh cho khỏi lạnh.
Là rất nhiều, rất nhiều những điều khác khiến em thấy mình lạ lẫm. Em cứ tự nhủ rằng anh vẫn tốt với mọi người như tốt với em thôi. Nhưng sự thật thì em mong không phải vậy. Có lẽ đó cũng là lúc em nhận ra mình ích kỷ, vì đã trót yêu thương rồi.